Đi mổ thong dong hơn cả đi chơi
Cách đây 5 năm tôi đã từng phải vào viện mổ viêm ruột thừa nên chuyện đi mổ với tôi không hề đáng sợ mà là…CỰC KỲ đáng sợ. Không lo sao được, khi một người đi mổ là gần như cả nhà phải theo cùng để chăm bệnh, rồi thì lỉnh kỉnh bao nhiêu là đồ đạc từ quần áo, khăn mặt, bàn chải, bộ, chậu, phích nước đến sữa, trái cây, nước uống… Trước ở quê còn có người đỡ đần, giờ một mình ở Hà Nội thì không biết phải làm sao? Thế nên nếu không vì trĩ nội độ 3 quá đau, bắt buộc phải mổ mới khỏi thì có lẽ còn lâu tới mới tìm tới bệnh viện. Bất đắc dĩ lúc này phải đi tìm hiểu, tham khảo ý kiến xem mổ ở đâu thì tiện nhất.
Theo gợi ý của nhiều người, tôi tìm tới Bệnh viện Thu Cúc đầu tiên. Sau khoảng 30 phút thăm khám, tôi quyết định sẽ mổ luôn ở đây. Lý do trên hết có lẽ làm cảm giác an tâm, tin tưởng mà bệnh viện mang lại ở mấy điểm như sau:
- Ngay từ khi vào cửa, bạn đã có người chào đón rất vui vẻ, chỉ dẫn từng đường đi nước bước. Không phải lóng ngóng hỏi han khám ở đâu, xếp hàng lấy số thế nào.
- Khi thăm khám, bác sĩ rất nhiệt tình và tận tâm. Biết tôi lo lắng chuyện chăm sóc hậu phẫu, bác sĩ trấn an ngay là đội ngũ điều dưỡng viên của bệnh viện luôn túc trực ngày đêm bên cạnh, giúp đỡ việc vệ sinh, chăm lo từng bữa ăn giấc ngủ nên không cần phiền đến người nhà.
- Tiếp đến còn nhờ một bạn điều dưỡng dẫn tôi lên tham quan phòng bệnh ở tầng 7 – nơi tôi sẽ được chuyển về dể theo dõi, chăm sóc sau khi mổ xong. Phòng sạch sẽ, sáng loáng, có nhà vệ sinh khép kín, chăn gối được giặt sấy, thay mới mỗi ngày. Lại còn có cả tivi để giải trí, wifi miễn phí lướt facebook vèo vèo.
- Đến ngày mổ, tổng đài gọi điện dặn dò từ sáng để nhắc nhở thời gian, động viên giữ tinh thần thoải mái. Toàn bộ đồ dùng cá nhân đều do bệnh viện cung cấp, tôi không cần phải chuẩn bị bất cứ thứ gì.
Tôi chỉ cần thu xếp công việc xong xuôi rồi tự bắt taxi vào bệnh viện. Anh lái xe còn trêu “anh đi mổ mà nhìn thong dong hơn cả đi chơi, chẳng thấy đồ đạc gì cả.”
48 giờ nghỉ dưỡng sau mổ
Tôi chọn mổ trĩ theo phương pháp Longo nên rất nhanh chóng, chỉ khoảng 30 phút là đã hoàn thành. Sau đó được chuyển về khu vực Điều trị để tiếp tục theo dõi. Thời điểm tôi về phòng là 8h30 tối, bệnh viện lúc này chỉ có bệnh nhân nội trú. Em gái điều dưỡng giọng ngọt như mía lùi dặn dò: “Anh cố gắng chợp mắt một chút nhé, nếu có gì không thoải mái cứ bấm chuông em sẽ có mặt ngay” rồi quàng vào tay tôi nút bấm chuông gọi điều dưỡng.
Chưa hết cứ 30 phút/lần, bạn ấy lại vào kiểm tra, thay thuốc, thay bình truyền rất nhẹ nhàng. Mổ cắt trĩ nhưng rất êm nên tôi không thấy đau mấy, kể cả khi đã hết thuốc tê. Giường nệm êm ái, thoải mái quá tôi còn ngủ liền một mạch đến 7 giờ sáng hôm sau mới tỉnh.
Mở mắt đã thấy bạn điều dưỡng cười tươi rói hỏi thăm: “Tối qua anh ngủ có ngon không, anh có cảm thấy khó chịu ở đâu không”. Tâm can lúc ấy cứ gọi là mát rượi, vui vẻ, phấn chấn hẳn lên, đang FA mà cứ ngỡ như có người yêu đi chăm bệnh.
Vệ sinh cá nhân xong xuôi quay ra thì thấy giường nệm đã được thay mới, sạch bong. Bác sĩ mổ ngày hôm qua cũng có mặt để kiểm tra, hỏi han tình hình sức khỏe. Vì đã trung tiện nên tôi có thể ăn uống bình thường trở lại. Ban đầu không dám ăn gì, định chỉ uống sữa thôi do sợ lúc đại tiện sẽ đau. Tuy nhiên bác sĩ dặn có thể ăn uống bình thường, không cần kiêng khem. Sau khi mổ xong, bác sĩ sẽ kê đơn thuốc giúp làm mềm phân, đi đại tiện rất dễ dàng, hầu như không đau đớn, không ảnh hưởng đến vết mổ.
Đây là một trong những điều khiến tôi hài lòng nhất. Ban đầu cứ lo mấy ngày nếu chỉ được ăn cháo cầm hơi thì không biết có trụ nổi không, ra viện lại xanh xao gầy yếu thì buồn lắm.
Thế là trong 2 ngày nằm viện, cứ đến giờ ăn là tôi chỉ việc mở thực đơn đặt sẵn ở bàn để chọn món rồi báo lại điều dưỡng. Khoảng 15 phút sau là đồ ăn nóng sốt đã có mặt ngay tại giường bệnh. Từ cháo, bún, phở đến cơm, canh, đồ tráng miệng, hoa quả… đều đầy đủ như nhà hàng.
Khi đã no bụng, điều dưỡng lại nhẹ nhàng lấy thuốc, lấy nước mang đến tận giường để uống theo đơn kê của bác sĩ.
Uống thuốc xong xuôi lại lên giường nằm nghỉ, xem tivi, lướt facebook chém gió với bạn bè hoặc ngủ. Tôi nằm phòng 2 giường, đồng chí nằm bên cạnh cũng là nam giới đi mổ trĩ nên nói chuyện hợp lắm, rôm rả cả ngày, chẳng thấy buồn gì cả.
Từ sợ đến chẳng muốn ra viện
Nhìn tôi lúc này, nếu không có bộ quần áo bệnh nhân, chắc hẳn nhiều người sẽ nghĩ là đang đi nghỉ dưỡng. Đến nỗi lúc bác sĩ khám xong và thông báo mai có thể về nhà, tôi còn ngỡ ngàng hỏi lại sao nhanh thế. Bác sĩ cười ồ lên trêu “có tương tư ai trong này không mà lại chẳng muốn ra viện.”
Thú thật tôi “tương tư” nhiều lắm. Ở nhà làm sao có người chăm lo từng chút một như ở đây, làm sao sạch sẽ và tinh tươm từng chút một được như vậy, làm sao có được những bữa cơm thơm ngon, đầy đủ dinh dưỡng cần là có…Nhờ có sự giúp đỡ của bệnh viện mà 2 ngày điều trị của tôi trôi qua nhẹ nhàng và rất thoải mái. Đến khi về nhà, đi làm trở lại tôi vẫn không thể tin là mình có thể chuyển từ sợ hãi sang thích thú, tận hưởng thời gian điều trị ở một bệnh viện như vậy.
Xem thêm chia sẻ của khách hàng mổ trĩ Longo tại Bệnh viện Thu Cúc:
Lời của Bệnh viện ĐKQT Thu Cúc:
Đây là những chia sẻ của bệnh nhân Trần Thanh Hải (30 tuổi), mổ trĩ Longo tại Bệnh viện ĐKQT Thu Cúc hồi tháng 08/2018 gửi tới bệnh viện. Xin chân thành cảm ơn và chúc anh thật nhiều sức khỏe để gặt hái nhiều thành công trong cuộc sống! Phẫu thuật cắt trĩ là một trong những dịch vụ ngoại khoa được đánh giá cao của bệnh viện. Hàng ngàn khách hàng đã được mổ cắt trĩ không đau, nhanh chóng, êm ái tại đây. Để được tư vấn cụ thể, vui lòng liên hệ 1900 5588 96!
The post Chuyện lạ có thật: đi mổ cắt trĩ mà không muốn về appeared first on Khoa Ngoại Thu Cúc.
Nhận xét
Đăng nhận xét